Header Ads

Lời lãi vài nghìn tỷ VND vì thép nó chẳng là cái gì cả so với tầm vóc lớn hơn chi phối cả đất nước dọc bờ biển hàng trăm cây số bị ảnh hưởng

Trong bài báo Dự án khu luyện thép Cà Ná: “Dư luận ném đá do đố kỵ” này lẽ ra tôi không thọc gậy bánh xe ông Lê Phước Vũ - chủ tịch HĐQT Công ty cổ phần Tập đoàn Hoa Sen. Nguồn: http://tuoitre.vn/tin/kinh-te/20160907/du-an-khu-luyen-thep-ca-na-du-luan-nem-da-do-do-ky/1167091.html
Trước hết nhiều kẻ cay cú đả kích tôi rằng, "sự so sánh tài sản cá nhân là khác biệt rất lớn, nếu tài sản ròng của chị Phương Thơ là 281 triệu $, tăng được 100 nghìn $ nhờ giá cổ phiếu tăng vài hôm, nó có thể lớn hơn tài sản cá nhân của ông Lê Phước Vũ, hay những tỷ phú ở VN, nhưng chị Phương Thơ có tạo ra được việc làm cho hàng nghìn lao động hay không, hay chị chỉ kiếm tiền cơ hội nhờ đầu tư cổ phiếu, tài chính, và thị trường commodities,...Nếu cả thế giới này ai cũng như chị thì cái xã hội bị loạn mất à,...".
Đúng là câu nhắc nhở khá thâm hiểm khiến tôi phải giật mình và khó diễn giải và giải thích cho họ. Vì dù sao mỗi người có một chuyên môn, nếu có khôn hơn thiên hạ kiếm tiền không chiếm dụng tài nguyên mà bằng bộ não thì thử hỏi ông Lê Phước Vũ đó có làm được như các nhà đầu tư Phố Wall hay không. Nếu tôi kiếm ra tài sản ròng 281 triệu $ dù tôi không tạo ra việc làm cho công chúng, nhưng nếu cần tôi có thể mua 51% cổ phần của Công ty cổ phần Tập đoàn Hoa Sen và kiểm soát tập đoàn này thì giải thích thế nào?
Tuy về chuyên môn tôi đi vào phân tích rằng, với đoạn trích này là khó chấp nhận và sai trái của ông Lê Phước Vũ. Cụ thể đoạn trích mà ông Vũ cũng khẳng định "các tổ hợp thép của Ấn Độ, Brazil, Mỹ, Mexico, Đức, Nhật... đều đặt xưởng chế tạo thiết bị của Trung Quốc. Nên có ký (thiết bị - PV) của châu Âu hay Trung Quốc thì cũng từ Trung Quốc mà ra. 80-90% dự án thép đều như thế cả, trong khi Trung Quốc hiện có quá nhiều, quá rẻ về vật liệu cơ bản để chế tạo thiết bị. Nếu muốn thiết bị phải chế tạo từ châu Âu thì thôi, đừng làm khỏe hơn. Làm lỗ chết! Làm gì có lời để cạnh tranh” - ông Vũ nói, dù theo thừa nhận của ông Vũ với cổ đông, “công nghệ châu Âu và Mỹ làm thép là tốt nhất thế giới”,...
Đây là câu nói chứng tỏ ông này không biết gì cả về phân tích thị trường, hoặc ông ta có biết nhưng cố tình không biết, hoặc ông ta nghĩ rằng cả cái đất nước VN này đều ngu hết để mà bịp bợm. Nhất là cái đám người của Bộ Công thương, Bộ Kế hoạch và Đầu tư,...
Hãy nhớ rằng, trên thế giới có lẽ TQ mới là nước sản xuất sắt thép kém phẩm chất nhất thế giới và công nghệ lạc hậu nhất thế giới so với các nước Âu, Mỹ, Nhật. Hầu hết những lĩnh vực sản xuất sắt thép của các nước họ đều tự chủ nguồn cung nguyên liệu, hoặc tài nguyên sẳn có của đất nước họ vì chẳng có ai đi mua qua trung gian từ TQ cả vì sẽ không có lời.
Thí dụ để biết được chính xác nhất, đó là những ai còn nghi ngờ tôi, nhất là quan chức VN nên tới thăm nhà máy thép (kể cả thép tái chế) của công ty thép Nucor (NYSE: NUE)của Mỹ họ sử dụng công nghệ gì nhỉ? Nói như ông Lê Phước Vũ chắc là sản phẩm bằng thép của Nhật Bản được sản xuất ra theo công nghệ TQ chắc. Hãy nhìn những sản phẩm thép của Nhật niêm yết bằng đồng JPY trên sàn Nikkei 225 như Kobe Steel, Nippon Steel, Nisshin Steel, Nisshin Steel,... công nghệ và phẩm chất thép của họ như thế nào?
Thứ nữa tôi bổ xung/bổ sung thêm, chuyện người ta nói TQ chi phối và có hầu hết kim loại, nhất là các mỏ đồng,... thì càng khôi hài, chứng tỏ họ chẳng biết gì cả, và chưa từng phân tích nền kinh tế thế giới dể đầu tư, mà chủ yếu họ giỏi cái trò ưa bảo hộ trong nước bán giá cao để vét tiền doanh nghiệp trong nước họ kể cả người dân.
Đó là bởi vì trên thế giới hiện nay các mỏ đồng và những cơ sở khai thác và sản xuất đồng lớn nhất thế giới nó nằm ở quốc gia Peru. Ngay cả cái ngân hàng đầu tư Morgan Stanley còn nắm giữ một mớ tài sản cho vay và tư vấn cho các doanh nghiệp Mỹ, Nhật, Âu châu, kể cả TQ....nên đừng láo khoét mà nói TQ chi phối hầu hết các mõ kim loại, đồng, thiếc, sắt,... TQ họ cũng chỉ là nhà đàu tư và là nhà nhập khẩu đồng như các nước khác thôi chứ làm gì mà nói TQ có mỏ đồng và chi phối cả thế giới,...
Tôi thì hay nhắc lại nhiều lần để mọi người khỏi quên, đó là trên thế giới hiện nay trữ lượng quặng sắt lớn nhất thế giới lại đang nằm tại 5 quốc gia là Nga, Úc, Nam Phi, Brazil, và Canada,... chứ không phải là của TQ, ước lượng có đến 2/3 trữ lượng các mỏ quặng sắt, thép và nhiều kim loại khác của thế giới, và nó đang nằm trong tay 4 đại gia khổng lồ, nó bao gồm: Rio Tinto Group của Úc, Vale do Rio Doce (Brasil), BHP Billiton (có trụ sở tại Melbourne, Australia), Fortescue Metals Group, cũng là đại gia của Úc,... chứ không phải của TQ, các nhà sản xuất thép và các kim loại khác của TQ họ chỉ đầu tư vào đó và nhập hàng về chế biến thôi, nên đùng nghĩ là cái gì cũng của TQ ra hết thì đúng là những kẻ đó chưa bao giờ đầu tư vào commodities bao giờ cả.
Trở lại hồ sơ TQ sản xuất và chi phối sắt thép của thế giới. Đấy là chuyện càng mỉa mai. Hãy nhớ rằng như tôi hay phân tích nền kinh tế TQ. Đó là quốc gia này có dân số hơn 1,37 tỷ người, đó là nhiều hơn bất kỳ quốc gia nào trên thế giới. Nền kinh tế quốc gia này đã được hưởng hơn 30 năm tăng trưởng trên 10%, đó là mức tăng trưởng méo mó cao và nhiều hơn bất cứ nền kinh tế nào trên thế giới.
Để vươn lên đứng hạng thứ hai về "cường quốc kinh tế thế giới" khi vượt qua Nhật kể từ năm 2010 với sản lượng GDP lên đến $ 5.878 tỷ, trong khi Nhật chỉ đạt $ 5.474 tỷ. Thực tế, năm 2009 sản lượng kinh tế TQ đã chính thức vượt Nhật khi đạt $ 5.100 tỷ (Nhật chỉ đạt cỡ $ 5.000 tỷ mà thôi). Để đạt được hành tích tăng trưởng này, ngoài việc TQ cột chặt đầu máy sản xuất và xuất khẩu vào ngoại thương bên ngoài thì TQ đã tăng đầu tư vào lĩnh vực xây cất, và thổi lên quả bóng địa ốc, quả bóng tài chính, cổ phiếu, và quả bóng than đá, sắt thép,...đến mức hết còn khí cụ để đầu tư nữa. Nhất là lĩnh vực than đá, sắt thép, với công nghệ khai thác cực kỳ lạc hậu và hủy hoại môi trường, nó đã phá hủy 1/3 đất canh tác nông nghiệp của quốc gia này vì ham mức lời cao, sản xuất than, thép không cần đầu tư tốn kém như Âu châu, Mỹ, Nhật,...
Thành quả của TQ đạt được là trong phát triển kinh tế, thực tế TQ chủ yếu phát triển hạ tầng xây cất các thành phố, nhà máy khắp nơi của một đất nước quá rộng lớn, để thu dụng nhân công và tạo việc làm nhằm giảm chi phí vận chuyển và thu hút lao động đến từ nông thôn cho các nhà máy sản xuất được bố trí khắp nơi, thay vì đi xin việc phải tới tận Thượng Hải, Bắc Kinh,...
Kết quả là có hơn 1/4 tổng sản lượng GDP của nền kinh tế TQ đến từ lĩnh vực xây cất bất động sản. Những phần góp GDP còn lại, đó là Bắc Kinh đã tăng đầu tư để xây dựng một mạng lưới đường sắt và cơ sở hạ tầng khác chẳng chịt khắp nơi trên đất nước này để hỗ trợ tăng trưởng, và tạo việc làm, điều này thúc đẩy tăng trưởng kinh tế của TQ luôn đạt mức cao, nhưng hiện nay có đến 1/3 mạng lưới đường sắt tại TQ bị hư hỏng nặng do phẩm chất sắt thép kém phẩm chất, cũng như cộng với việc ít người đi vì chính quyền địa phương không có tiền bảo trì mạng lưới đường sắt quá nhiều và dư thừa.
Đó là kết quả của việc xây dựng đường sắt dư thừa này, cũng như xây cất bất động sản đã dẫn đến việc TQ mới là nước nhập khẩu một lượng lớn hàng hóa lớn nhất thế giới, nếu không muốn nói là chiếm gần một nửa số hàng hóa mà TQ nhập khẩu, nó bao gồm: sắt thép, nhôm, đồng, và các quặng kim loại khác,....
Như tôi đã hay phân tích nhiều lần, đó là những con số thống kê kinh hoàng trên thị trường tài chính và chứng khoán tại Thượng Hải và Thẩm Quyến cũng như National Energy Administration (NEA), là cơ quan quản lý năng lượng quốc gia của TQ, cũng như Bộ Công nghiệp và Công nghệ thông tin (MIIT) cho thấy, trong năm 2015 -- TQ đã sản xuất ra 803,8 triệu tấn thép thô, nó tương ứng 49,5% tổng sản lượng số thép của thế giới. Còn dẫn nguồn của Tân Hoa Xã, tức Xinhua News Agency, là kênh truyền thông quốc doanh do Bắc Kinh làm tổng biên tập thì cho hay sản xuất thép của TQ là vào khoảng 1,2 tỷ tấn thép. Nó dư thừa khoảng 400 triệu tấn thép. Điều đó TQ đã sản xuất thép vượt quá sản lượng của 5 nước, nó bao gồm: Nhật Bản, Ấn Độ, Mỹ và Nga, và một số nước nhỏ khác.
Điều này dẫn đến việc TQ hay canh chừng quốc tế không chú là họ xả hàng tồn kho ra bán với giá rẻ mạt như bó rau thay vì phải tiêu hủy, vì thép TQ quá kém phẩm chất, vì công nghệ lạc hậu không đáp ứng được tiêu chuẩn của nhiều nước,…
Hiện nay chính quyền Bắc Kinh đã ra chỉ thị cho Ngân hàng Nhân dân Trung Quốc -- PBOC là sẽ không có bất cứ khoản vay nào dành cho lĩnh vực săt thép, và chỉ thị cho Bộ Công nghiệp và Công nghệ thông tin (MIIT) đóng của tất cả các cơ sở khai thác và sản xuất thép yếu kém gây ô nhiễm môi trường, vì mỗi năm Bắc Kinh phải chi ra số tiền rất lớn để cải tạo lại môi sinh, cộng với thiệt hại đáng kể là người dân có mức thu nhập khá của đất nước này dời bỏ đi định cư tại nước ngoài vì nạn ô nhiễm môi trường quá mức độ do ngành than, thép gây ra,...

Sau cùng tôi dự báo rằng, giá commodities về dài tất nhiên nó sẽ tăng chứ không giảm, và đầu tư vào ngành thép nó sẽ tăng dù nguồn cung thế giới dư thừa, nhưng tăng bao nhiêu đó là chuyện lời lãi của các doanh nghiệp thép.

Tuy nhiên, bất kể hành động nào của một Formosa Vũng Áng lần thứ hai xẩy ra, đó là hậu quả khủng khiếp có thể dẫn đến sự đổ vỡ của đất nước, vì sự phẩn nộ của người dân, hậu quả đi kèm ít ai thấy ra đó là lạm phát thực phẩm tất nhiên nó sẽ tăng, lĩnh vực du lịch, các dịch vụ nhà hàng, các công trình xây cất nghĩ dưỡng ven biển, ngân hàng cho vay vào lĩnh vực đó…và nhiều lĩnh vực dịch vụ khác sẽ bị sụp đổ tan tành ăn theo vì nhiều lý do chứ không phải chỉ là con cá và thép, vì nó tạo ra hàng triệu lao động rất lớn của nền kinh tế chứ không đùa, vì chỉ cần vài phần trăm tỷ lệ lạm phát thực phẩm tăng lên vì ô nhiễm thì VN phải trả giá tốn kém hàng tỷ $ cho mỗi năm chứ không đùa nhé.
Bởi vì lời lãi vài nghìn tỷ VND vì thép nó chẳng là cái gì cả so với tầm vóc lớn hơn chi phối cả đất nước dọc bờ biển hàng trăm cây số bị ảnh hưởng này. Nó chưa bằng một khoản kiếm lời cá nhân của một nhà đầu tư trung bình tại Phố Wall. Thế giới ngày nay thiếu xanh và sạch, để hấp dẫn giới đầu tư dồn tiền vào đó,.

Phương Thơ, Morgan Stanley (NYSE: MS)

Không có nhận xét nào

Được tạo bởi Blogger.