"Làm mới thép" và dán cái mác "sản xuất tại VN" để bán sang các thị trường nước khác mà nhiều nước họ đã cảnh báo phát giác ra rồi
Căng thẳng nhỉ. Thôi thì cứ để cho họ làm và cam chịu đi, nếu họ
biết sản xuất thép dùng cho đa lĩnh vực, và dứt khoát không có yếu tố TQ chi
phối vào đây nữa. Tuy nhiên trong bài báo đầy tính khôi hài và mỉa mai với lời
tựa mà nhiều người thắc mắc rằng: Chủ tịch tập đoàn Hoa Sen: “Ngu gì không làm
thép”. Nguồn: http://tuoitre.vn/tin/kinh-te/20160906/chu-tich-tap-doan-hoa-sen-ngu-gi-khong-lam-thep/1166830.html, và
đặt câu hỏi rằng có thật sự TQ là nhà cung cấp 90% các nguyên liệu để sản xuất
ra thép không? Tôi trả lời là không phải?
Tôi nhớ không nhầm là trong từ tháng 3 đến tháng 6 vừa qua Hiệp
hội thép Việt Nam (VSA) đã cầu cứu Bộ Công Thương để bảo hộ ngành thép khỏi sụp
đổ để áp dụng biện pháp chống bán phá giá đối với thép mạ kẽm chưa phủ màu (như
tôn mạ) nhập khẩu từ Trung Quốc (bao gồm cả Hong Kong) và Hàn Quốc. Trước đó
nhiều năm thì năm nào Hiệp hội thép Việt Nam cũng kêu cứu thảm thiết đánh thuế
nặng thép nước ngoài tràn vào VN, nếu không thì ngành thép của VN đã tan tành
và phá sản hết rồi chứ đừng nói lời nghìn tỷ.
Điều mỉa mai là nếu tình trạng này kéo dài thì đối phương sẽ áp
dụng biện pháp tự vệ đối với sản phẩm thép xuất khẩu của VN nhưng họ chưa ra
tay, đó là bởi vì VN đã hội nhập vào tổ chức WTO, biện pháp tự vệ mang tính bảo
hộ nó chỉ được áp dụng thời gian ngắn thôi, vì nếu kéo dài VN có thể phải trả
giá là bị đối phương áp thuế lại, thậm chí là đánh thuế qua các hồ sơ hàng hóa
khác,...
TQ họ biết họ bị như vậy, vì họ cũng đang bị kiện cáo là bán phá
giá như VN, nhưng ít ai để ý là TQ họ cũng âm thầm đánh vào các mặt hàng hóa
khác của VN nhiều lần để trả đũa khiến nhiều mặt hàng của VN cũng bị khốn đốn
như nông sản, thịt heo,...mà họ không nói ra mà thôi, nên đừng nghĩ chơi thiên
hạ mà thiên hạ không chơi lại ta.
Đối với sự phát biểu gây lầm lẫn tai hại của ông Lê Phước Vũ.
Trước hết ta nhắc lại là TQ mới là nước tích trữ chiếm đến 90% đất hiếm (chứ
không phải thép) cung cấp cho thế giới, nó dùng để chế tạo cho những ngành công
nghiệp cao cấp như radar quân sự, điện tử, vi tính, ô tô,...Mỹ cũng có cái mỏ
đất hiếm tại Alaska nhưng để dành, vì TQ có thứ đất hiếm này nên nó luôn thu
hút và hấp dẫn các công ty công nghệ cao của Mỹ, Đức, Nhật xưa kia đầu tư vào
TQ. Nhất là hãng công nghệ Apple, và các hãng sản xuất bộ nhớ máy tính, và cả
điện thoại thông minh, chứ nói về sắt thép thì TQ không có nhiều mà chủ yếu đi
nhập về là nhiều để chế biến thép,...
Về bài báo, và tôi nói đi nói lại, là hầu hết đội ngũ chuyên
kinh tế ban bộ và tất cả cac lĩnh vực từ Bộ Kế hoạch và Đầu tư, Bộ Công
Thương,... họ không có chiến lược về phân tích về thị trường vốn và đầu tư, và
không kinh nghiệm về phân tích thị trường tài chính và thị trường chứng khoán
để đánh giá năng lực về công ty nước ngoài khi họ chào thầu, nên hậu quả nó gây
mất niềm tin quá tệ cho người dân và cả đất nước. Vì chưa có một công trình lớn
nào ra hồn cả mà đều tan nát cả, khiến dân chúng VN bị ám ảnh là hễ cứ thấy
những dự án vĩ đại là họ giật mình vì phải nghĩ đến cảnh trả thuế sau này nếu
nó thất bại nữa.
Đó là từ quả đấm thép Vinashin, Vinalines, rồi đến nhiều nghìn
tỷ đồng bốc hơi và bỏ hoang từ các dự án gang thép (Gang thép Thái Nguyên), rồi
nhà máy xơ sợi Đình Vũ (PVTex) có vốn của Tập đoàn Dầu khí Việt Nam rơi vào
trạng thái “chết lâm sàng”, dự án đầu tư xây dựng nhà máy nhiên liệu sinh học
ethanol. Rồi cái nhà máy lọc dầu Dung Quất lạc hậu đội vốn, sản phẩm thì kém
cạnh tranh nó được nuông chiều bảo hộ quá mức, không đóng góp nào cho việc
người dân và doanh nghiệp được hưởng lợi nhờ tự cung được xăng dầu mà VN phải
đi nhập xăng và là khách hàng nhập nhiều nhất của Singapore,....
Kế nữa Dự án đường sắt đô thị Cát Linh - Hà Đông thì gặp ngay
nhà thầu lưu manh, tất cả đều mang cái bóng TQ vào đấy, rồi mới đây lại lòi ra
nhà thầu TQ quá nghèo vì thiếu tiền và vốn không đủ năng lực về tài chính khi
đầu tư dự án thoát nước Nhiêu Lộc - Thị Nghè gây nhếch nhác và tốn kém tiền
bạc,...rồi đến giấc mơ vĩ cuồng ngành ôtô Việt Nam tốn kém bao nhiêu năm được
bảo hộ đã phơi bày bộ mặt không có chiến lược đầu tư, và nó vẫn còn móc túi
người tiêu dùng khi mua 1 chiếc xe hơi thì phải trả giá bằng 2 cho đến 3 lần ô
tô Thailand, Indonesia,....có lẽ kể ra không hết sự lãng phí này.
Trở lại hồ sơ thép mà ông Chủ tịch tập đoàn Hoa Sen phát ngôn:
“Ngu gì không làm thép”. Và tôi trích một đoạn đầy mỉa mai, không biết người
nhà của Bộ Kế hoạch và Đầu tư, Bộ Công Thương,... họ có đủ nghiệp vụ để tin hay
không?
Cụ thể đoạn trích: “Trung Quốc hiện có quá nhiều, quá rẻ về vật
liệu cơ bản để chế tạo thiết bị. 90% dự án thép thế giới đều dùng của Trung
Quốc chế tạo. Còn nếu nhập từ châu Âu thì làm gì có lời”.
Đây là trò trẻ con, chứng tỏ ông này chẳng hiểu gì về thị trường
cả. Như tôi hay phân tích, trên thế giới hiện nay trữ lượng quặng sắt lớn nhất
thế giới lại đang nằm tại 4 quốc gia là Nga, Úc, Nam Phi và Brazil,... chứ
không phải là của TQ. Đó là ước lượng có đến 2/3 trữ lượng các mỏ quặng sắt,
thép và nhiều kim loại khác của thế giới, và nó đang nằm trong tay 4 đại gia
khổng lồ, nó bao gồm: Rio Tinto Group của Úc, Vale do Rio Doce (Brasil), BHP
Billiton (có trụ sở tại Melbourne, Australia), Fortescue Metals Group, cũng là
đại gia của Úc,...
Các doanh nghiệp thép của TQ họ mới đầu tư và nhập nguyên liệu
về để sản xuất thép và các kim loại khác, họ nhập khẩu nguyên liệu hàng hóa từ
Mỹ Latinh và châu Phi, như dầu và nhiên liệu khác, quặng kim loại,... TQ là nhà
nhập khẩu lớn nhất thế giới của nhôm và đồng. Cụ thể họ nhập Aluminum (nhôm) -
52,6%, Nickel - 49,2%, đồng - 47,8%, kẽm - 46%, thiếc - 45,8%, và đặc biệt là
thép - 44,5%,...
Vào những năm 2008 trở lại, vì kinh tế khó khăn, TQ bán hàng ra
ngoài cũng gặp khó khăn, đồng USD suy yếu, khiến giá các mặt hàng này có giá và
tăng giá. Người TQ thì hay lo xa, họ sợ giá hàng hóa này sẽ còn tăng nữa nên họ
đã gia tăng nhập khẩu về chế biến thành sắt thép, đồng, kẽm,...nhằm mục đích
đầu tư kiếm lời cũng như dùng cho mục đích đầu tư trong nước như xây cất các dự
án bất động sản để tăng đầu tư tạo việc làm trong nước nhằm gia tăng chi tiêu
cho thị trường nội địa để nâng đỡ khó khăn cho xuất khẩu ra bên ngoài, nhưng
cũng chất lên một quả bom nợ quá lớn.
Khi giá hàng hóa này đảo chiều sụt giảm, dẫn đến nhiều công ty
thép đóng cửa và nhiều ngân hàng ôm nợ mà nó có nguy cơ giật sập nền kinh tế xứ
này. Đó là bởi vì trò chơi dại "mua cao, bán thấp".
Hiện nay hàng tồn kho thép của TQ rất lớn kém phẩm chất bán không
được, họ có thể tuồn vào VN để "làm mới thép" và dán cái mác
"sản xuất tại VN" để bán sang các thị trường nước khác mà nhiều nước
họ đã cảnh báo phát giác ra rồi nên đừng tưởng khôn hơn thiên hạ.
Các công ty thép Mỹ, Âu châu như Nucor, U.S. Steel, AK Steel
Holding Corporation, (Mỹ); ArcelorMittal (Luxembourg); SSAB (Thụy Điển); Tập
đoàn thép Celsa (Tây Ban Nha); Salzgitter AG Stahl und Technologie (Đức); ILVA
SpA (Italy); Erdemir Group (Thổ Nhĩ Kỳ),... làm gì có chuyện họ nhập nguyên
liệu thép thô của TQ về chế biến, mà họ giao dịch bán buôn với các đối tác
thương mại như Nga, Úc, Nam Phi và Brazil, Canada,...qua liên doanh với các các
đối tác như Rio Tinto Group, Vale do Rio Doce, BHP Billiton, Fortescue Metals
Group,...
Thép của họ sản xuất ra cho ngành công nghiệp của họ đủ loại cho
ngành công nghiệp có phẩm chất cao, như sản xuất thép thanh (cacbon và thép hợp
kim ), dầm , tấm / thép cán phẳng, tấm, dầm thép xây dựng, sàn thép, thép gia
cố bê tông, ốc vít thép, xây dựng hệ thống kim loại, thép lưới, dây điện, dây
điện lưới, và nhiều lĩnh vực thép cho cơ khí công nghiệp chế tạo xe hơi, công
nghiệp xe lửa,...chứ thép TQ kém phẩm chất thì làm gì mà có cửa để đi vào lĩnh
vực này mà ai nhập. Chủ yếu quá lắm họ nhập thép rẻ của TQ có đáp ứng tiêu
chuẩn của họ đặt ra dùng mục đích cho xây cất và lĩnh vực thô đáp ứng tiêu
chuẩn không cao thôi,...
VN thì có sản xuất được thép như vậy hay không, đó mới là vấn
đề, chứ chỉ sản xuất thép cơ bản đáp ứng cho xây dựng cơ bản thì hơi lạc hậu
của nền kinh tế đi sau mà TQ họ cũng đã và đang từ bỏ nó rồi.
Phương Thơ, Morgan Stanley (NYSE: MS)
BÌNH LUẬN