VIỆT NAM CÓ BẮT CHƯỚC ĐƯỢC CHIẾN LƯỢC PHÁT TRIỂN KINH TẾ NHƯ HÀN QUỐC ĐƯỢC HAY KHÔNG?
VIỆT NAM CÓ BẮT CHƯỚC ĐƯỢC CHIẾN LƯỢC PHÁT TRIỂN KINH TẾ NHƯ HÀN
QUỐC ĐƯỢC HAY KHÔNG?
Đây là câu chuyện nhiều người nêu ra, và nhiều giới chức điều
hành kinh tế VN nhiều đời lãnh đạo hay học tập, kể cả các chuyên gia, các nhà
hoạch định chính sách kinh tế VN cũng hay định hướng chiến lược phát triển kinh
tế cho VN theo mô hình Hàn Quốc.
Câu trả lời của tôi là gáo nước lạnh dội vào những ý tưởng hoang
đường khi VN đòi học tập chiến lược phát triển của Hàn Quốc. Kể cả trước đây
trong khi ông Phan Trung Lý - Chủ nhiệm Ủy ban Pháp luật cho biết ở Hàn Quốc
trước đây xảy ra khủng hoảng tài chính, người ta coi nợ xấu là vấn đề của xã
hội nên đã kêu gọi người dân góp tiền giải quyết.
Đó là ý tưởng vĩ cuồng. Vì sao VN không thể học theo mô hình
phát triển kinh tế của Hàn Quốc? Trước đây, Hàn Quốc áp dụng chiến lược phát
triển theo các "Chaebols" Đại Hàn, nó gần như là một quốc sách cho
dân chúng toàn quốc để thi hành chính sách công nghiệp hóa có định hướng và với
sự yểm trợ của nhà nước. Nền tảng luật lệ của họ công khai minh bạch trong một
môi trường chính trị của "văn hóa từ chức", họ có tinh thần dân tộc
rất cao, nhưng cũng lâm nạn phá sản và phá sản năm 1997. Có lẽ ai cũng biết
khủng hoảng tín dụng và đầu tư chéo nên ta không giải thích. VN thì nhóm lợi
ích thao túng, khi giàu có họ hưởng hết thì không nói gì, khi hoạn nạn thì bắt
dân góp tiền thì đó là không thể chấp nhận được.
Đối với Hàn Quốc ngày nay, với dân số 50,42 triệu dân (theo
thống kê của WB). Thu nhập GDP bình quân đầu người 24.566 USD, còn tính theo
thu nhập GDP bình quân đầu người PPP là 33.629 USD. Đây cũng là mức cao nhất mà
Hàn Quốc đạt được trong năm 2014 (theo thống kê của Ngân hàng Thế giới WB). Với
mức thu nhập như thế này thì Hàn Quốc đã một quốc gia vượt qua "bẫy thu
nhập trung bình" (middle-income trap), thoát khỏi đống đổ nát từ kể từ sau
hoảng kinh tế năm 1997.
Về kích thước nền kinh tế Hàn Quốc với tổng sản phẩm quốc nội
(GDP) của xứ Kim Chi này là 1.410,38 tỷ USD (chiếm 2,27% sản lượng GDP của nền
kinh tế thế giới). Một con số làm mờ mắt bất cứ quốc gia nào kém phát triển
phải mơ ước.
Nền kinh tế Hàn Quốc đeo đuổi chiến lược xuất khẩu có định
hướng. Thúc đẩy bởi xuất khẩu, chiếm một nửa của sản lượng GDP củaHàn Quốc.
Hiện nay, Hàn Quốc là nước sản xuất hàng đầu thế giới thiết bị giải trí như màn
hình ti vi, điện thoại, chất bán dẫn bộ nhớ máy tính, và các lĩnh vực điện tử
tin học khác. Hàn Quốc cũng là nhà sản xuất đóng tàu lớn thứ hai. Hiện nay,
giống như Nhật, vì sự phụ thuộc cao vào xuất khẩu, và mức tiêu dùng nội địa
trong nước yếu đi do dân số lão hóa. Đây mối đe dọa chính đối với sự phát triển
trong tương lai vì chi tiêu cho tiêu dùng trong nước yếu, khi xuất khẩu các mặt
hàng chủ lực của Hàn Quốc như điện thoại, ti vi,... bị cạnh tranh ngày càng gay
gắt.
Thực tế, vì sao VN không thể bắt chước được Hàn Quốc. Công thức
đơn giản, đó là chiến lược phát kinh tế của Hàn Quốc được hưởng "nợ ít,
lãi suất thấp vừa phải". Thí dụ mức nợ chính phủ so với GDP của Hàn Quốc
trong năm 2014 là 35,98%, cũng là mức cao nhất mọi thời gian hiện nay. Nếu tính
trung bình từ năm 1990 đến năm 2014, theo WB thì mức nợ chính phủ so với GDP
của xứ Kim Chi này ở mức 20,97%, một mức nợ thấp để tiếp cận được vốn vay ngoại
quốc và trong nước với lãi suất thấp để giảm phí tổn nên doanh nghiệp dễ tích
lũy vốn để trở thành các tập đoàn công ty lớn của thế giới.
Cụ thể ta thấy, theo báo cáo Ủy ban Chính sách Tiền tệ (BOK) của
Hàn Quốc thì lãi suất chỉ đạo tính trung bình từ năm 1999 đến năm 2015 là ở mức
khá lý tưởng là 2,27%, hiện nay ở mức 1,50%. Trong khi lãi suất cho vay của
ngân hàng thương mại, nó bao gồm tỷ lệ trung bình của lãi được tính vào các
khoản vay của các ngân hàng thương mại cho các cá nhân, các hộ gia đình và các
công ty tư nhân vay chỉ ở mức 3,42%. Mức trung bình từ năm 1996-2015 là 7,16%
thực tế nếu tính từ năm 2000 - 2015 nó chỉ ở mức 4,26%, là mức vay khá lý tưởng
để các doanh nghiệp dễ tiếp cận nguồn lúc vốn để phát triển kinh tế và giảm chi
phí vay mượn.
Hàn Quốc không có mức tăng trưởng GDP cao như VN, là vì thống kê
của họ khả tín đáng tin, nên chính phủ Hàn Quốc dễ "bắt mạch" cho nền
kinh tế để tung ra các biện pháp kích thích kinh tế nhằm chặn đà suy giảm kinh
tế, hay hạ nhiệt đầu máy tăng trưởng quá nóng. Chẳng hạn, tỷ lệ tăng trưởng GDP
của Hàn Quốc trong quý thứ 3 của năm 2015 là 1,3%, chỉ mức cao 6,80% trong quý
đầu tiên của năm 1988 khi Hàn Quốc khôi phục đống đổ nát từ khủng hoảng tài
chính năm 1997 đã xóa sạch 65% thu nhập của người dân vì giá tài sản giảm. Mức
tăng trưởng GDP trung bình của Hàn Quốc nhiều năm chỉ chưa tới 1,75%. Nếu tính
thời gian dài và sâu hơn từ năm 1970 - 2015 thì tỷ lệ này chỉ đạt 1,68% (nguồn
thống kê của Ngân hàng Trung ương Hàn Quốc và WB),...nhưng tốc độ tăng GDP hàng
năm của Hàn Quốc là khá ổn, từ năm 1971 - 2015 thì đạt mức trung bình là 6,97%.
Thực tế, giống như Mỹ, Nhật hay các nước EU ở các nước phát
triển nhất, lĩnh vực dịch vụ chiếm tỷ lệ cao nhất đến 57,5% của GDP.
Quan trọng là trong chiến lược phát triển kinh tế, Hàn Quốc đi
vay mượn bằng phát hành trái phiếu có chủ quyền (trái phiếu phát hành bằng
ngoại tệ) để phát triển vốn "có chủ quyền" mà không dựa vào IMF, WB,
ADB (trừ lần vay mượn IMF khi bị khủng hoảng năm 1997) thì các trái phiếu bằng
ngoại tệ để huy động tư bản tài chính của Hàn Quốc vay là rất thấp, chỉ ở mức
2,18% nhiều năm nay. Nó chỉ có mức cao nhất 7,90% vào tháng 04/2001, khi Mỹ gặp
khủng hoảng bong bóng tin học bị vỡ.
Hiện nay các khoản nợ nước ngoài của Hàn Quốc hết quý thứ 3 của
năm 2015 lên đến 409 tỷ USD, nhưng dự trữ ngoại hối lại lên đến 369 tỷ USD
ngang bằng số nợ. Nhưng đó không là vấn đề, vì số tài sản dân chúng và các công
ty Hàn Quốc là rất lớn.
Ngoài ra Hàn Quốc có chiến lược gọi vốn rất hiệu quả và tinh vi,
chẳng hạn thị trường chứng khoán, được biết qua chỉ số KOSPI, là một chỉ số thị
trường chứng khoán lớn chuyên theo dõi hiệu suất của các công ty lớn chủ lực
của Hàn Quốc, với cổ phần tài sản sở hữu của dân chúng chiếm khá lớn, nên ít có
hiện tượng đầu cơ.
Đối với tiền tệ là đồng Won, có lẽ viết đúng hơn South Korean
Won (KRW) để phân biệt đồng North Korean Won (KPW) của Bắc Hàn. Đồng KRW của
Hàn Quốc có đồ thị tiền tệ rất mạnh mẽ, thậm chí có thể được xét vào giỏ tiền
Quyền rút vốn đặc biệt (SDRs) của IMF, mặc dù trong quá khứ đồng KRW của Nam
Hàn bị trượt giá nặng nề vào tháng 12/1997 do tài sản giảm giá khiến phải đến
1.962,50 KRW mới đổi ra được 1 USD, từ mức tăng giá kỷ lục 667,20 KRW vào tháng
07/1989. Hiện nay nếu tính từ đầu năm 2014 đến gần hết năm 2015 thì đồng KRW
giảm giá đến 6,67% so với đồng USD, và cũng giảm theo nền kinh tế "hơi bị
suy yếu".
Qua đó chỉ cần so sách vài yếu tố phân tích sơ đẳng này thôi mà
không cần phải vào tận Hàn Quốc hay vào Việt Nam để lục hồ sơ thống kê hàng
triệu trang tài liệu ghi chép, hay đi xem nhà máy, hay các tòa nhà cao
ốc,...thì ta sẽ đoán ra là hai nền kinh tế Hàn Quốc và VN khác nhau rất lớn về
chiến lược phát triển kinh tế. Có lẽ VN phải mất cả nữa thế kỷ mới bằng Hàn
Quốc được, mặc dù quốc gia này ngày xưa rất nghèo và kém xa nền kinh tế phía
Nam của VN của chính quyền Sài Gòn năm xưa.
Nhiều người đổ lỗi do Mỹ cấm vận VN, thực tế đó là chuyện chính
trị và tôi không biết. Có lẽ VN sẽ khá hơn, khi biết tận dụng cơ hội TQ thoái
trào, các công ty Mỹ nhổ trại dời nhà máy sang VN như Mỹ đã làm với Hàn Quốc
trước đây, và Hiệp định Đối tác Kinh tế Chiến lược xuyên Thái Bình Dương (TPP)
được thi hành. Vì dù sao hiện nay Mỹ vẫn là thị trường xuất khẩu nhiều nhất của
VN, cũng như lượng tiền "kiều hối" nhiều nhất chảy vào VN với chi phí
tư bản rẻ.
Nhìn đồ thị tiền tệ của đồng KRW theo tỷ giá đồng USD cho thấy,
biểu đồ tiền tệ của đồng KRW rất mạnh mẽ và hiên nay chốt ở mức 1 USD = 1176,14
KRW, tỷ giá USD / KRW thực tế là 1 USD đổi ra được 1.172,46 KRW (xem hình).
Đồng bạc VND thì yếu, lãi suất vay trong nước và bên ngoài với chi phí đắt thì
làm sao mà doanh nghiệp VN có lời để dành tiền mở rộng quy mô vốn đầu tư được.
Phương Thơ, Morgan Stanley (NYSE: MS)
BÌNH LUẬN